Archive for Tháng Mười 14th, 2013

Mình rất lấy làm thú vị khi quan sát quầy thu ngân mỗi khi đi chợ.

Bên Nhật thì quầy thu ngân ở các chợ gồm hai cái bục. Trên một bục có một cái máy giải mã vạch để tính tiền cho khách hàng, hai bên là hai khoảng trống để cho khách để giỏ hàng muốn mua lên và bên kia là chỗ cho nhân viên sau khi kiểm tra giá thì bỏ vào một giỏ khác cho khách. Khách trả tiền xong thì cứ thề xách giỏ kia ra chỗ sắp xếp hàng để cho đồ vào túi của mình hay túi do cửa hàng cấp. Nhân viên thu ngân đứng ở trong để thao tác nhanh và lẹ làng. Họ được học kỹ về kỹ năng sắp xếp đồ mua cho khách nên khi họ trả giỏ đồ cho khách thì thấy được sắp xếp cẩn thận và đẹp đẽ.

Bên Anh( cụ thể là những nơi mình đã đi mua hàng ấy nhé, mình dùng danh từ chung vậy nhưng không có nghĩa là cả nước Anh) thì khi mua hàng xong, khách đẩy xe hàng lại chỗ tính tiền, tự mình lọ mọ đặt từng món hàng lên băng chuyền để từ từ chuyển động sát lại chỗ ngân viên thu tiền đang ngồi để cô ta/anh ta cho từng món lên máy đọc mã tính tiền, xong thì trả món đó cho người mua hàng chờ sẵn ở phía bên kia để cho từng món đồ vào túi đựng. Nhân viên ngồi và đôi khi mình lo sốt vó sợ cái quả dưa mình mua bị dập, hay cái chai bị vỡ do cảm giác như nhân viên “liệng” món đồ veo véo về phía người mua đang cắm cúi cho đồ vào túi đựng.

Mình cứ sợ món này làm khổ món kia, cho nên cứ theo thứ tự của mình sắp xếp và thế là khi nào cũng chậm, khiến người khác phải chờ xíu.

Kể lể thế thì chẳng có gì thú vị, nhưng mình thú vị ở phong thái làm việc của nhân viên thu ngân ở hai nơi xa lắc xa lơ.

Nhân viên thu ngân Nhật dường như được huấn luyện kỹ càng đến từng giây phút, họ làm nhanh, có khi vừa đưa mỗi món lên tính tiền vừa nói luôn giá. Tính tiền xong là lựa sắp vào giỏ cho khách rất khéo. Miệng luôn tươi cười. Và mình chưa thấy nhân viên thu ngân ở Nhật ngồi bao giờ. Khi làm việc chỉ tính giá và nói những điều liên quan đến công việc.

Nhân viên thu ngân ở Anh ngồi tính tiền, và khá thong thả, không đến mức lề mề, nhưng theo tốc độ của người đó có thể làm và chắc chắn là chậm so với các đồng nghiệp bên Nhật. Nhiều khi vừa làm vừa chuyện trò với người bên cạnh. Cũng hay chào khách” Hello” hay đôi khi hỏi mình:” How are you?” này kia.

Vậy cho nên khi đi mua sắm, chờ để trả tiền thì lâu thôi rồi, vì một là người dân thường không đi chợ hàng ngày như bên Nhật mà đi một lần cho cả tuần nên mua nhiều. Chao ơi, nhiều khi nhìn cái giỏ hàng to đùng chất đầy đồ của khách mua sắm mà mình ngỡ ngàng luôn, cứ y như đi buôn chuyến vậy! Và lý do thao tác chậm vừa như mình kể ở trên.

Buồn cười lắm, có hôm mình đứng chờ trả tiền ở quầy. Thấy một nhân viên khác đến thay cho chị đang trong ca làm việc, chị mới thay cho chị cũ. Chị cũ ra đứng ngay cạnh, kể lể nọ kia rồi chị mới thì vừa tính tiền vừa động viên an ủi bạn. Mình thấy thương chị cũ quá, đến phiên mình tính tiền mình cũng hỏi:” Chị ổn chứ?”, chị mỉm cười rõ là tươi.

Có khi thì mình thấy hai chị đứng cạnh nhau đang lầm bầm gì đó, đến phiên mình thì mặt buồn buồn gọi” Next!”…

Có bác già thì tính ưa sạch sẽ, vừa tính tiền vừa tranh thủ lau cái này, chùi cái kia. Mình nhìn rồi bảo bác:” Bác ơi, trông bác làm việc cháu thấy bác như ông già cần cù ấy..”, bác cười tủm tỉm…

Nói chung mình hay quan sát các anh, các chị thu ngân vì mỗi người một vẻ, hay đáo để!

Read Full Post »